Con vẫn nhớ ngày đưa anh về ra mắt. Mẹ khóc, còn ba thì kiên quyết phản đối cuộc hôn nhân mà theo ba là “không môn đăng hộ đối” ấy… Ba bảo không bao giờ ba đồng ý để con về làm dâu một nơi vừa xa xôi, vừa heo hút và nghèo nàn như thế… Nếu con vẫn quyết trái ý, ba mẹ sẽ không cho con bất cứ thứ gì, để con thấm thía cuộc sống khó khăn, không phải giấc mơ như con vẫn tưởng tượng.
Thế rồi, cái con bé ương bướng là con ấy vẫn chấp nhận theo chồng, bỏ lại đằng sau một cuộc sống hào nhoáng, đầy đủ để về sống nơi phố núi… Những ngày đầu bao khó khăn, vất vả, nhất là khi con trai con ra đời, mẹ chồng đau ốm bệnh tật… Đôi lúc, con cũng chạnh lòng nhớ cuộc sống đầy đủ, nhớ căn phòng ấm áp nhà mình ngày trước lúc nào cũng tràn ngập hương hoa dịu dàng… Nhiều lúc nhớ nhà, nhớ mẹ, con khóc thầm. Nhưng rồi, sự yêu thương, lo lắng của chồng dành cho con đã khiến con vượt qua tất cả…
Năm năm sau ngày cưới, chúng con đã có một cuộc sống ổn định. Anh cả gọi điện nói thỉnh thoảng ba mẹ vẫn giấu vào facebook của con để coi hình cu Bi, rồi lại nén tiếng thở dài. Nhất là những ngày Tết mẹ đi ra đi vào nôn nao lắm, mặc dù những món quà Tết con gửi ba mẹ không động đến, nhưng anh cả nói rằng chắc ba mẹ cũng nhớ con nhiều lắm…
Thế rồi… anh cả gọi điện bất ngờ báo tin ba ốm nặng gọi con về… Con vội vã trở về ngôi nhà thân quen ấy. Ba mệt lắm nhưng vẫn cố gượng nhìn con… Nước mắt con lăn dài, con nắm bàn tay gầy guộc của ba nghe tim mình rưng rưng…
Như có phép màu thần kỳ, những ngày con ở bên cạnh, bệnh của ba đã bớt đi nhiều, ba tỉnh táo và phục hồi nhanh trước sự ngỡ ngàng của cả nhà và bác sĩ… Mọi người thì bảo ba nhớ con nên mắc “tâm bệnh”. 30 tuổi, con lại sà vào lòng ba như ngày con còn bé… cảm giác yêu thương đến kỳ lạ!
Ba khỏe lại cũng là lúc con phải tạm biệt thành phố để trở về phố núi, con hứa với ba mẹ Tết con sẽ đưa cả nhà về thăm… Con nhìn thấy trong mắt ba mẹ niềm vui lấp lánh!
Tháng Chạp đến thật nhanh, phố núi đã bắt đầu thấm cái lạnh cắt da cắt thịt cuối đông ấy. Vé máy bay đã mua, mọi thứ đã sẵn sàng cho một mùa đoàn viên, sum họp…
Con hình dung ra ba mẹ đang chờ ngóng con về, mâm cơm sum họp ấm nóng đang chờ con, như ngày xưa mỗi lần con xa nhà trở về…
Trải qua bao biến cố thăng trầm của cuộc sống càng khiến con thêm yêu những giây phút sum vầy, những khoảnh khắc đoàn viên… Những tờ lịch cuối cùng đang được con gỡ xuống… Tết đang đến rất gần, rất gần!
Nguyễn Ngọc Hiền
Cuộc thi viết "Tết đoàn viên" do nhãn hàng dầu ăn Neptune phối hợp cùng VnExpress tổ chức (từ 12/1 đến 15/2) là nơi để độc giả chia sẻ, gửi gắm tâm tư, nỗi niềm của mình khi phải xa nhà vào dịp Tết, qua đó nhấn mạnh giá trị truyền thống của gia đình Việt cùng thông điệp "Về nhà đón Tết, gia đình trên hết". Bài dự thi được thể hiện dưới dạng text tối đa 1.000 từ, bằng tiếng Việt, có dấu, font Unicode, kèm theo 3 hình ảnh minh họa hoặc video có thời lượng không quá 3 phút, định dạng flv hoặc mp4, kèm theo tiêu đề phản ánh nội dung câu chuyện. Người dự thi tải video lên Youtube rồi gửi đường link cho VnExpress. Gửi bài dự thi tại đây. |