Tôi kết hôn 6 năm, có một bé gái và một bé trai. 5 năm đầu, kinh tế gia đình còn khó khăn vì chồng tôi phải vừa làm vừa học. Với đồng lương công chức ít ỏi, tôi phải tằn tiện chi tiêu mới lo đủ mọi sinh hoạt gia đình. Chồng tôi và tôi đều xuất thân từ con nhà nghèo nên ai cũng chịu thương chịu khó. Có điều chồng tôi hơi thô tục và nóng tính, thế nhưng không hiểu sao rất nhiều cô gái bị anh ấy giăng bẫy tình. Nhiều cô gái tin và lao vào anh ta, nhắn tin cho tôi đòi quyền lợi, chắc các cô đó bị anh ta dụ sẽ mua nhà, mua xe cho, trong khi con tôi thì không đủ tiền mua sữa uống.
Không biết chính xác chồng tôi có tính lăng nhăng từ khi nào nhưng tôi đã đau đớn phát hiện khi mang thai và sinh bé thứ hai. Tôi luôn chịu đựng, không than vãn, suốt ngày chỉ biết tiền học, tiền sữa, tiền điện, tiền gạo, tiền mắm… không dám sắm sửa gì cho mình. Tôi cứ tưởng thế là chồng thương, nào ngờ trong khi tôi mang bầu và sinh con, anh ta đi gái thành lệ, lại còn về chê tôi "ăn mặc rách rưới" (thực sự tôi không đến nỗi nào) và còn bảo "xã hội bây giờ, đàn ông ai cũng thế".
Lần đầu biết chuyện này tôi đã tỏ thái độ căm ghét và muốn chia tay ngay lập tức. Tôi bị trầm cảm nặng vì con người sống quá bản năng. Trong đời sống vợ chồng tôi không hào hứng nhiều và anh ta cũng không phải người có nhu cầu cao nên tôi không nghĩ có ngày anh ta lại như thế.
Tôi ly thân anh ta gần 2 năm. Anh ta cũng khuyên tôi là cứ đi với bất cứ người đàn ông nào tôi muốn, và khẳng định "không bao giờ bỏ vợ bỏ con". Tôi nên ly thân mãi như thế để các con có gia đình, hay cắt đứt để đau một lần còn hơn. Mong được chia sẻ! (Hoang Hon Tim)
Ảnh minh họa: How-to-save-marriage.org. |
Trả lời
Chào bạn,
Chúng tôi rất thông cảm với hoàn cảnh của bạn. Chúng tôi hiểu mong muốn chính đáng về một gia đình có cha có mẹ cho con cái của bạn. Tuy nhiên, quan điểm của chồng về gia đình khác bạn.
Chồng bạn không muốn bỏ gia đình, nhưng muốn có bồ. Chồng bạn coi gia đình như quán trọ, thích thì về, không thích thì thôi. Anh ta còn bảo bạn cứ đi với người đàn ông nào bạn muốn. Điều đó càng khẳng định, anh ta chỉ coi gia đình là danh nghĩa. Chồng bạn không bỏ gia đình vì cũng có lúc anh ta cần cái gì đó thì gia đình vẫn có thể đáp ứng được.
Vậy thì vấn đề ở đây bạn cần xác định lại, việc cần gia đình như thế có tốt cho con bạn không? Nếu bạn chỉ cần gia đình trên danh nghĩa như vậy thì bạn phải làm ngơ về sự có mặt của chồng. Bạn phải học cách che giấu cảm xúc trước mặt con cái… Thứ 2, nếu bạn không thể chịu đựng được và ly hôn là sự giải thoát cho cả 2 thì bạn sẽ phải chuẩn bị cho hậu ly hôn (nơi ở, công việc, việc chăm sóc nuôi dạy con…).
Quá trình 2 năm sống ly thân cũng là một bước đệm cho ly hôn của bạn. Với 2 năm ấy, đủ để bạn thấy được có cần duy trì cái danh nghĩa gia đình này nữa không?
Chúc bạn có quyết định phù hợp với mình.
Minh Hoa
Chuyên gia tâm lý -trị liệu 1088 TPHCM